Lịch sử Tàu_điện_động_lực_phân_tán

Một toa xe động lực phân tán (EMU) bên trong Bảo tàng LiverpoolToa số 1 của Đường sắt trên cao phía Nam, một trong các toa xe được Frank Sprague chuyển thành động lực phân tán ở Chicago

Các tàu điện động lực phân tán được sử dụng lần đầu từ những năm 1890.

Liverpool Overhead Railway được khánh thành năm 1893 với tàu có 2 toa động lực phân tán,[2] các bộ điều khiển được đặt ở hai đầu sát nhau giữa 2 toa nhằm kiểm soát lượng điện đi vào mô tơ ở các toa.[3]

Hệ thống điều khiển lực kéo phân tán được phát triển bởi Frank Sprague và được áp dụng và thử nghiệm lần đầu vào Đường sắt trên cao phía Nam (nay là một phần thuộc Chicago 'L') vào năm 1897. Tới năm 1895, bắt nguồn từ phát minh này và qua quá trình sản xuất các hệ thống điều khiển thang máy bằng điện một chiều, Frank Sprague đã phát minh ra bộ điều khiển phân tán cho tàu điện. Điều này góp phần tăng tốc xây dựng hệ thống đường sắt và hệ thống xe điện trên toàn thế giới. Mỗi toa đều có động cơ đẩy riêng: bằng các rơ-le điều khiển động cơ trong mỗi toa được cấp năng lượng bằng dây dẫn từ toa phía trước, tất cả các động cơ của cả tàu sẽ đạt được một tốc độ thống nhất.